Advertise here
Yến Chi Lai Thì

Chương 10



“Sư tôn, cuối cùng cũng nhận ra rồi.”
“Vậy phải thưởng gì cho sư tôn đây?”
Vừa dứt lời, ánh trăng bên ngoài đột nhiên từ trắng chuyển thành đỏ, yêu khí nồng đậm quấn quanh hắn.
Ta không chịu nổi mà khép hờ mắt.
Đến khi mở ra, trên trán Thẩm Nhạn Bạch đã xuất hiện đồ án yêu ma màu đỏ thẫm.
…?
Khoan đã, hình như có chỗ nào đó sai sai?
Một cánh, hai cánh, ba cánh, bốn cánh, năm cánh…

Nhà ai có ma văn là một đóa hoa đỏ chứ hả?!
31
Ta nhịn không được mà bật cười khẽ.
Người trên thân ta bỗng nhiên giận dữ, siết chặt cổ ta.
Dục vọng mãnh liệt cuộn trào, như thể muốn nuốt chửng ta trong tàn nhẫn.
Ta vẫn mỉm cười với hắn, nhưng lời thốt ra từng chữ lại đâm thẳng vào tim:
“Ngươi không phải đồ đệ của ta.”
“Hắn sẽ không đối xử với ta như vậy, cũng không dám làm vậy với ta.”
Người trên thân sững sờ, lực đạo trên tay hơi lỏng, liền bị ta lật ngược, đè xuống dưới, chế trụ lấy gương
mặt hắn.
“Sư tôn thích ở trên thì cứ nói thẳng là được, không cần dùng lời lẽ đó để dọa ta.”
“Ta sẽ thỏa mãn sư tôn.”
Ta: “……”
Hắn có thể đừng câu nào cũng kéo lệch trọng tâm câu chuyện không?!
Một chút khí tức sát phạt cũng chẳng còn! Tiếng bạt tai giòn giã vang lên trong căn phòng tĩnh mịch.
Thẩm Nhạn Bạch ôm lấy gương mặt hơi đỏ ửng, ánh mắt nhìn ta càng thêm nóng rực:
“Sư tôn, mạnh tay chút nữa đi~”
“Đừng dùng gương mặt của đồ đệ ta mà nói mấy lời đó!”
Ta ấn huyệt thái dương đang đau nhức, lặng lẽ niệm vài câu Thanh tâm chú để giữ vững đạo tâm.
Tay còn lại bóp lấy nửa khuôn mặt Thẩm Nhạn Bạch, uy hiếp:
“Đừng giả vờ nữa, mau khai ra, ngươi rốt cuộc đã đưa hắn đi đâu?!”
Hắn nghiến răng: “Ta chính là Thẩm Nhạn Bạch!”
Ta vẫn không mảy may dao động: “Nhưng không phải là đồ đệ của ta.”
Lời ta triệt để chọc giận người dưới thân.
Mắt hắn đỏ bừng, vung cánh tay dài, mạnh mẽ kéo ta xuống áp sát vào hắn.
Giọng nói chứa đầy vặn vẹo và không cam lòng:
“Sư tôn, ta cũng là hắn, vì sao người không chịu đối diện với sự thật?”
“Cái tên đồ đệ nhát gan kia, hắn không quay lại được nữa.”
“Hắn đã tự nguyện giao lại thân thể cho ta, chỉ để ta có thể giữ người lại bên cạnh.”
Ý thức ta trống rỗng trong chốc lát, toàn thân mất đi sức lực, không còn giãy dụa.
Thẩm Nhạn Bạch càng ôm ta chặt hơn, dán bên tai ta, cắn răng thấp giọng như rắn độc:
“Tỉnh táo lại đi, cái kẻ giả bộ thanh cao, chính trực kia, sau lưng không biết đã làm bao nhiêu giấc mộng
táng tận lương tâm đối với sư tôn đâu.”
“Hắn và ta, đều cùng là loại dơ bẩn như nhau…”
32
Trong thân xác đồ đệ ta, có hai linh hồn.
Một là tiểu Thẩm Nhạn Bạch mà ta đã nuôi dưỡng từ năm sáu tuổi.
Một là Thẩm Nhạn Bạch đã giết ta, rồi lại theo ta trọng sinh trở về, nhưng đã bị hắc hóa. Chẳng trách Tế Tuyết Kiếm lại sớm nhận chủ như vậy.
Chẳng trách đồ đệ ta luôn thất thường, đôi khi bướng bỉnh vô cớ.
Thì ra từ trước đến nay, luôn có hai người tồn tại!
【Hiện tại không còn hai người nữa đâu, ký chủ.】
【Tiểu Bạch đã giao thân thể cho Đại Bạch rồi, trong tình huống này, Đại Bạch sẽ không cho hắn cơ hội
xuất hiện trở lại.】
Dùng một câu “Ta chỉ có một đồ đệ” khiến Thẩm Nhạn Bạch tức giận bỏ đi, hệ thống rốt cuộc mới dám ló
mặt ra.
Bông hoa nhỏ đỏ thẫm chỉ còn ba cánh, co ro tội nghiệp trong lòng bàn tay ta.
【Ký chủ, dường như nhiệm vụ của chúng ta đã bại lộ rồi.】
【Trước khi người tỉnh lại, Thẩm Nhạn Bạch đã lôi ta ra khỏi thức hải, suýt nữa thì giết ta đấy!】
Ta khẽ cười, nhéo một cánh hoa đe dọa:
“Nói, có phải ngươi đã tiết lộ gì với hắn không?!”
【Ký chủ, sao ngay cả người cũng dùng cách này với ta chứ!】
Giọng điện tử của tiểu hồng hoa cũng run rẩy:
【Ta nói, ta nói! Thẩm Nhạn Bạch không biết từ đâu phát hiện ra sự tồn tại của ta, sau đó ép ta khai ra
nhiệm vụ. Bây giờ hắn hoàn toàn phản nghịch rồi, hắn muốn huyết tẩy toàn bộ tu chân giới, quét sạch điểm
công đức của người!】
Nghe đến đây, ta không kìm được phẫn nộ, chỉ hận không thể lôi tên hỗn trướng kia về, bóp nát mặt hắn.
“Phản đồ! Chẳng qua chỉ lừa hắn làm hai trăm năm chuyện tốt, có cần thù lâu như vậy không?!”
【Ký chủ, hay là người cầu xin hắn đi, chỉ cần hắn tiếp tục làm việc thiện, chúng ta vẫn có cơ hội…】
Ta cười lạnh: “Hừ, sáu vạn điểm công đức của hắn đều là ở chỗ ta mà có, cầu hắn sưởi ấm giường cho ta
sao? Ta sợ hắn ôm ta chết mất…”
Hệ thống: 【……】


               
Mẹo: Bạn có thể sử dụng các phím trái, phải, A và D trên bàn phím để chuyển giữa các chương.                
 
×           Ad Banner