Advertise here
Theo Vợ Về Quê

Chương 1



“Hoắc Tổng, em… em có thai rồi!”

“Sao cô bảo đã uống t huốc rồi?”

“Em có uống nhưng mà không hiểu sao vẫn…”

“Tôi sẽ đưa tiền cô tự mình giải quyết đi, Điềm Điềm, tôi không muốn kết hôn cũng không muốn chịu trách nhiệm.”

Anh nhướng mày ánh mắt sắc lạnh nhìn, từng câu từng chữ như cứa vào tim cô, thái độ của anh đã quá rõ ràng cô còn cái gì để mà hi vọng?

Anh nói đúng, đêm đó quả thực phát s inh q uan h::ệ là do bản thân cả hai đều say rượu.

Anh căn bản không có ý gì hết, thì tại sao cô lại luôn tương tư?

Điềm Điềm gượng gạo mỉm cười, khẽ gật đầu.

“Vâng!”

Anh không nhiều lời trực tiếp lấy ra tấm thẻ đen đưa cho cô.

“Cầm đi, thẻ không có mật khẩu.”

“Cảm ơn Hoắc Tổng.”

Cô nhận lấy tấm thẻ, xoay người rời khỏi, bàn tay bất giác xoa xoa bụng.

Cô yêu thầm anh đã lâu, từ cái hồi đại học, đến khi ra trường cô quyết định xin việc vào công ty để làm thư ký cho anh, mong mỏi duy nhất chính là được ở cạnh anh, thế nhưng chỉ khiến cô ê chề thất vọng.

Anh rất ghét kết hôn, rất ghét bị ràng buộc, cô nghĩ bản thân sẽ lay chuyển được suy nghĩ đấy nhưng cô đã lầm.

Điềm Điềm trở về bàn làm việc, cô nặng nề thở dài một hơi. Dù sao thì cô cũng không hối hận, cô vẫn lời đấy chứ, cô lời một đứa con.

“Bảo bối à, không có bố, mẹ vẫn nuôi được con.”

[…]

“Điềm Điềm, chỉnh lại cho tôi bản kế hoạch này.”

“…”

“Điềm Điềm…”

Gọi mãi không thấy ai trả lời hàng mày của Hoắc Trì càng nhíu lại, anh mất kiên nhẫn ngẩng mặt bấm nút gọi ở trên bàn.

“Cậu Giang vào phòng làm việc của tôi.”

Tức tốc phía ngoài trợ lý Giang gấp gáp đẩy cửa bước vào.

“Dạ Hoắc Tổng gọi em ạ!”

“Thư ký Điềm đâu rồi?”

“Dả? Thư ký Điềm xin nghỉ việc rồi ạ.”

Hoắc Trì nghe xong sắc mặt liền sa sầm anh vứt cây viết trên tay xuống lạnh giọng hỏi lại.

“Nghỉ việc? Tại sao không ai báo cho tôi?”

Trợ lý Giang dè dặt: “Tối qua em gọi để báo, nhưng Hoắc Tổng bảo em tự xử lý.”

Hoắc Trì lập tức im bặt, anh ngẫm ngợi lại, tối hôm qua quả thực trợ lý Giang có gọi, báo có việc rất gấp nhưng lúc đó anh bận “ị” nên đại khái bảo cậu tự đi xử lý.

Hoắc Trì thấp giọng: “Điềm Điềm nghỉ việc làm gì?”

“Dạ cô ấy bảo về quê cưới chồng, thấy dáng vẻ rất gấp, hơn nữa thư ký Điềm cũng đã bồi thường hợp đồng nghỉ việc trước thời hạn rồi ạ.”

“Cái gì?”

Trợ lý Giang thấy Hoắc Trì hỏi, liền chậm rãi nhắc lại.

“Dạ thư ký Điềm bảo về quê cưới chồng thưa anh.”

Hoắc Trì mặt mũi tức khắc biến sắc, hằm hằm lấy điện thoại gọi cho cô, đầu dây rất nhanh thì bắt máy.

“Alo, Hoắc Tổng!”

“Cô đang ở đâu?”

“Dạ em đang ở dưới quê, không phải anh bảo em tự đi giải quyết sao? Anh không muốn chịu trách nhiệm còn gì?”

“Ý cô là sao?”

“Em tìm được bố cho con em rồi, tuần sau chúng em cưới.”

“Chết tiệt! Điềm Điềm, cô nói cái gì? Ngay lập tức trở lên đây.”

“…”

“Alo, Điềm Điềm…”


               
Mẹo: Bạn có thể sử dụng các phím trái, phải, A và D trên bàn phím để chuyển giữa các chương.                
 
×           Ad Banner