Từ góc độ của tôi, có thể thấy trong ánh mắt Lục Chiêu lóe lên chút không đành lòng khi nhìn cô ta.
Nhưng hắn không hề do dự, vẫn bế Bạch Trăn Trăn rời đi.
Từ đầu đến cuối, hắn chỉ để lại một câu ——
“Hôn lễ hủy bỏ.”
Câu nói này thật quen thuộc.
Trong nguyên tác, chính bằng những lời này, Lục Chiêu đã bỏ lại nữ chính ngay giữa lễ đường, ôm bạch nguyệt quang của hắn rời đi một cách oanh oanh liệt liệt.
10
Hôn lễ xa hoa bỗng chốc hóa thành một trò cười, Trang Minh Nguyệt khóc rất thương tâm.
Nhận được tin nhắn Bạch Trăn Trăn báo bình an, tôi cũng yên tâm, ở lại hiện trường để “tâm lý trị liệu” cho Trang Minh Nguyệt ——
“Đừng khóc nữa, cô phải nghĩ cho kỹ, vị trí Lục phu nhân đâu có dễ mà ngồi?”
“Lục Chiêu không phải kiểu đàn ông dễ nắm bắt, ở bên hắn, ba ngày khóc chín lần còn xem như nhẹ nhàng đấy.”
“Với loại đàn ông như hắn, muốn giữ được trái tim, chỉ có hai cách: Một là biến thành bạch nguyệt quang không thể chạm tới trong lòng hắn, hai là trở thành nữ chính kiểu ngược văn, tận tụy chăm sóc hắn, dùng tình cảm để cảm hóa.”
Trang Minh Nguyệt cắn chặt môi, lắng nghe rất nghiêm túc.
Có lẽ vì trước đó tôi đã bày kế rất hữu dụng, nên giờ cô ta rất tin tưởng tôi.
Nhân cơ hội đó, tôi tiếp tục hướng dẫn, nói về đứa bé trong bụng, nhấn mạnh sự ràng buộc giữa cô ta và con, kích thích bản năng làm mẹ của cô ta.
Khi rời khỏi khách sạn, ánh mắt Trang Minh Nguyệt đầy kiên định.
Giờ cô ta đã hạ quyết tâm ——
Vì con, nhất định phải giành lấy mọi thứ xứng đáng với mình, phải trở thành nữ chính kiểu liếm cẩu, dùng mọi cách khiến Lục Chiêu yêu mình.
Từ ngày hôm sau, Trang Minh Nguyệt thay đổi hoàn toàn.
Cô ta không còn khoác lác, không còn chưng diện lộng lẫy, bắt đầu mặc váy nhạt màu, trang điểm đơn giản, trở thành một cô gái dịu dàng nhu nhược, đúng chuẩn “bạch liên hoa”.
Mà Lục Chiêu lại cực kỳ thích kiểu phụ nữ này.
Hắn đã nhìn quen những cô gái gợi cảm, sắc sảo, chỉ muốn về nhà nhìn thấy một bóng hình thanh thuần, tinh khiết.
Mỗi ngày, Trang Minh Nguyệt đều đích thân vào bếp, học nấu ăn cho Lục Chiêu.
Cô ta vốn đã có chút tài nấu nướng, giờ lại càng chuyên tâm học hỏi, chưa đầy nửa tháng đã nắm chắc khẩu vị của hắn.
Mười tổng tài thì chín người bị đau dạ dày, Lục Chiêu cũng không ngoại lệ.
Trang Minh Nguyệt thuê hẳn một thầy thuốc Đông y đến biệt thự, mỗi ngày học cách điều dưỡng sức khỏe cho hắn.
Lục Chiêu ngạc nhiên trước sự thay đổi của cô ta, nhưng lại không hỏi nhiều.
Trong mắt hắn, bất kể phụ nữ có thay đổi thế nào, cũng chỉ là những chiêu trò để lấy lòng hắn, không đáng để quan tâm.
Nhưng điều quan trọng là, hắn rất hưởng thụ.
Mỗi lần cô ta nấu ăn, hắn đều ăn thêm một bát cơm.
Chỉ sau một tháng, Lục tổng tài cao lớn lạnh lùng, đã mũm mĩm hơn một vòng nhỏ.
Bên cạnh đó, Trang Minh Nguyệt cũng tinh ý áp dụng vài chiêu tôi bày cho.
Ví dụ như ——
Sau khi nấu ăn cho hắn, cô ta vô tình để lộ ngón tay băng bó trước mặt hắn.
Khi Lục Chiêu hỏi, cô ta sẽ nhẹ nhàng đáp:
“Chỉ là vô tình bị đứt tay khi nấu ăn thôi.
Nhưng chỉ cần anh thích, chút vết thương này cũng đáng.”
Hoặc như ——
Khi tin tức về hôn lễ bị hủy lan truyền trên mạng, cả internet thi nhau chửi rủa Lục Chiêu là tra nam, cô ta sẽ “vô tình” để hắn bắt gặp cảnh mình ôm laptop, mắt ngấn lệ, cố gắng giải thích, thanh minh cho hắn trong phần bình luận.
Lục Chiêu – một gã đàn ông cực kỳ tự phụ – đặc biệt thích kiểu phụ nữ này.
Nhìn người phụ nữ mảnh mai, đang mang thai mà vẫn hết lòng chăm sóc mình, trái tim hắn cũng dần mềm đi.
Cộng thêm việc mỗi đêm, Trang Minh Nguyệt cố tình bắt chước phong cách của Bạch Trăn Trăn thời thanh xuân, khiến Lục Chiêu không kiềm chế được, lại cùng cô ta “mặn nồng” thêm vài lần.
Vị trí Lục phu nhân của cô ta, đã có xu hướng vững chắc.
Mà tôi, cũng rất hài lòng.
Sau khi đẩy Trang Minh Nguyệt lên đúng vị trí nữ chính kiểu ngược văn, tôi cũng chính thức có chỗ đứng trong Lục thị, trở thành trợ lý riêng của Lục Chiêu, giúp hắn xử lý công việc.
Thực ra, tất cả đều nằm trong kế hoạch của tôi và Bạch Trăn Trăn.
Khi còn làm quản gia trong nhà hắn, tôi đã vài lần lợi dụng lúc hắn đau đầu vì công việc, lấy cớ đưa trà mà bước vào, rồi giả vờ vô tình đưa ra vài ý kiến giúp hắn tháo gỡ vấn đề.
Những vấn đề đó, thực ra đều là những rắc rối tôi đã biết trước khi đọc nguyên tác, chỉ là bây giờ tôi làm bộ “hiến kế” để ra tay giải quyết.
Nhưng Lục Chiêu không biết.
Sau vài lần như thế, hắn liền cho rằng tôi có năng lực xuất chúng, cộng thêm việc Bạch Trăn Trăn thường xuyên nhắc tốt về tôi trước mặt hắn, nên hắn dần tin tưởng tôi, rồi bỏ ra số tiền lớn để mời tôi về làm trợ lý riêng.
Mà trợ lý riêng của tổng tài, nghĩa là có thể tiếp xúc với rất nhiều bí mật của Lục thị.
Nhưng Lục Chiêu quá mức tự tin, lại chưa bao giờ đề phòng tôi và Bạch Trăn Trăn.
Hắn không biết rằng.
Ngay khi tôi bước vào Lục thị, đó chính là khởi đầu cho sự sụp đổ của hắn.
11
Hôm nay là sinh nhật của Lục Chiêu.
Dạo gần đây, tình trạng ốm nghén của Trang Minh Nguyệt rất nghiêm trọng, chỉ cần ngửi thấy mùi đồ ăn đậm vị cũng không chịu nổi.
Dù vậy, cô ta vẫn cố gắng xuống bếp, tự tay nấu một bữa ăn thịnh soạn để mừng sinh nhật Lục Chiêu.
Nhưng Lục Chiêu lại không về nhà.
Lý do rất đơn giản – đúng lúc đó, Bạch Trăn Trăn đặt phòng tại khách sạn, mời Lục Chiêu cùng tôi và Trang Minh Nguyệt đến ăn tối để chúc mừng sinh nhật hắn.
Lục Chiêu đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội gặp Bạch Trăn Trăn.
Tại biệt thự nhà họ Lục.
Trang Minh Nguyệt đặt một tay lên bàn, nhìn bàn thức ăn mình đã dành hàng giờ chuẩn bị, cắn môi hỏi hắn:
“Vậy còn chỗ đồ ăn này… phải làm sao?”