Tôi có chút tò mò, đặt con xuống rồi rón rén đi đến cửa phòng bố chồng.
Đúng lúc đó, tôi nghe thấy tiếng giường phát ra âm thanh kẽo kẹt, mặt tôi lập tức đỏ bừng, không thể tin vào tai mình:
“Bảo bối già, nhẹ chút thôi! Đừng đánh thức con dâu và cháu nội của ông đấy!”
Bố chồng tôi phấn khích nói với người phụ nữ kia:
“Em yên tâm, bọn nó không dậy được đâu!”
“Vậy thì tốt, mau yêu thương em đi, lão Trương, em đã kìm nén lâu lắm rồi.”
Giọng nói ỏn ẻn này vừa nghe đã biết là một người phụ nữ không đơn giản. Không ngờ bố chồng tôi, lớn tuổi như vậy rồi, còn ngoại tình, còn có một mối tình cuối đời như thế!
Tôi sững sờ, đỏ mặt đến nóng ran, không biết nên làm gì tiếp theo.
Sau vài giây trấn tĩnh lại, tôi nghĩ tốt nhất nên giả vờ như không biết.
Nhưng vừa xoay người bước đi, tôi vô tình dẫm lên một cái túi nilon.
Tiếng động bên ngoài làm bố chồng giật mình, căn phòng lập tức trở nên im lặng.
“Có chuyện gì vậy? Lão Trương!”
“Em cứ đợi một chút, để anh ra xem thử.”
Tôi lập tức rón rén chạy về phòng, dỗ con ngủ lại, rồi nằm xuống giường, không dám phát ra một tiếng động.
“Cạch” một tiếng, cửa phòng bố chồng bị đẩy ra.
May mà con chó nhỏ trong phòng tôi đã cứu tôi một bàn thua trông thấy. Bố chồng nhìn thấy nó thì thở phào nhẹ nhõm.
Lén nhìn qua khe cửa, tôi thấy ông ấy ngó nghiêng, thấy tôi và con ngủ say liền an tâm quay vào phòng.
Một lát sau, căn phòng bên kia không còn tiếng động nữa, cho đến khi có tiếng cửa đóng lại, tôi mới nhẹ nhõm hơn.
Nhìn con vẫn ngủ ngon lành, tôi vẫn không thể tin nổi.
Bố chồng tôi lại dám làm chuyện này ngay trong nhà.
Tôi có nên nói với chồng không? Nếu nói thì phải nói thế nào?
Không nói thì có lỗi với mẹ chồng dưới suối vàng.
Nhưng nếu nói ra mà hiểu lầm, làm gia đình chồng rối loạn, tôi lại mang tiếng là người ngoài xen vào chuyện nhà họ.
Chồng tôi liệu có đứng về phía tôi không?
Nghĩ tới nghĩ lui, tôi quyết định giữ im lặng.
Chỉ có thể thầm xin lỗi mẹ chồng trong lòng.
Buổi tối, khi chồng tôi về, tôi thử dò hỏi:
“Mẹ mất rồi, ba ở thành phố một mình có thấy cô đơn không anh?”
Anh ấy thản nhiên đáp:
“Sao lại cô đơn được? Ba vẫn thường nói chuyện với mấy cô bác ở quảng trường, trước còn cùng họ góp tiền đầu tư nữa mà.”
Tôi lo lắng nói:
“Anh nên quan tâm hơn, lỡ đâu ba bị lừa thì sao?”
“Em đừng nghĩ nhiều, anh đã kiểm tra rồi, dự án đó rất hợp pháp, họ chỉ chơi để giải trí thôi.”
Tôi thở dài, định nói điều gì đó nhưng lại nuốt trở lại.
Rồi tôi phát hiện ra hộp thuốc trong nhà bị lục tung.
Ai đó đã lấy ra hộp thuốc ngủ cũ, đã hết hạn từ lâu.
“Ba uống thuốc này sao? Loại này quá hạn rồi, không thể dùng nữa.”
“Ừm, lát nữa anh sẽ nhắc ba, trước kia ba hay bị mất ngủ.”
Nghe vậy, tôi bỗng ngẩn người, trong đầu vụt qua một suy nghĩ.
“Thôi để em vứt luôn, mai mua hộp mới cho ba.”
Chồng tôi không ngẩng đầu lên, vừa nhắn tin trên điện thoại vừa nói:
“Ừ, à mà này, mấy hôm nay anh có nhiều cuộc hẹn công việc, chắc sẽ về muộn, em đừng đợi anh nhé.”
Tôi phàn nàn:
“Sao công ty không có ai khác à? Sao cứ bắt anh đi tiếp khách hoài, sức khỏe anh sắp hỏng mất rồi!”
“Không phải anh được coi trọng sao? Nếu ký được hợp đồng này, anh sẽ được thăng chức, tăng lương! Hơn nữa, sắp tới anh có một bất ngờ cho em đấy!”
“Bất ngờ gì thế? Dù sao cũng nhớ giữ gìn sức khỏe, đừng uống quá nhiều.”
“Ừ, biết rồi.”
Dạo gần đây, chồng tôi rất kỳ lạ, liên tục về muộn, người lúc nào cũng nồng nặc mùi rượu.
Dù tôi không vui, nhưng cũng hiểu được áp lực kinh tế của gia đình.
Bố con anh ấy đều muốn kiếm nhiều tiền hơn.
Tôi ở nhà chăm con, không giúp gì được, chỉ có thể làm thêm chút việc vặt kiếm thêm chút tiền tiêu.
Hôm đó, tôi nấu cơm đợi chồng về, nhưng anh ấy nhắn rằng phải đi tiếp khách, bảo tôi đừng chờ.
Mãi đến 2 giờ sáng, anh mới lảo đảo về nhà trong tình trạng say xỉn.
Vừa mở cửa ra, tôi đã bị mùi rượu xộc thẳng vào mũi.
Tôi cố hết sức mới dìu được anh lên giường.
“Lại uống đến mức này à!”
Tôi vừa càu nhàu vừa rót nước cho anh, tiện thể giúp anh cởi áo ngoài.
Nhưng rồi
Trên áo đầy vết bẩn do rượu, và…
Mùi nước hoa phụ nữ!
Đầu tôi như bị sét đánh trúng!
Không dám tin vào khứu giác của mình.
Chồng tôi đã ngoại tình sao?!
Tôi lắc đầu, tự trấn an bản thân.
Không thể nào, chắc chắn chỉ là mùi nước hoa từ đồng nghiệp nữ cạnh anh ấy thôi…
Nhưng càng nghĩ, tâm trí tôi càng rối loạn.