Advertise here
Tỉnh Ngộ Rồi Không Cần Chồng Cũ Nữa

Chương 1



Sau khi bắt quả tang chồng tôi – tổng tài Lục Thời Vực – đang ôm ấp người con gái mà anh ta yêu thương bấy lâu là Tưởng Đình Đình trên giường cưới của chúng tôi, tôi như phát điên.

Tôi giận dữ đến tột cùng, cầm lấy con dao gọt trái cây, ép Lục Thời Vực và Tưởng Đình Đình phải cắt đứt mọi thứ.

Lục Thời Vực ôm chặt lấy Tưởng Đình Đình, lạnh lùng nhìn tôi.

“Viên Tư Ninh, có bản lĩnh thì cứ đâm xuống đi!”

Trái tim tan nát, tôi chỉ muốn tìm cái chết. Khi mũi dao vừa chạm vào da thịt, trước mắt tôi bỗng nhiên hiện lên một hàng chữ kỳ lạ.

“Nữ phụ sắp chết rồi! Mau chết đi, cô ta chết rồi thì mới có chỗ cho nam nữ chính!”

“Viên Tư Ninh còn tưởng nam chính yêu cô ta sao? Không hề biết, nam chính chưa từng yêu cô ta. Tất cả chỉ là lợi dụng. Sự tồn tại của cô ta chẳng qua là để giúp nam chính vực dậy sự nghiệp, trải đường cho bảo bối nữ chính Đình Đình mà thôi.”

Nhìn những dòng chữ lướt qua trước mắt, lúc này tôi mới nhận ra cuộc sống của mình chẳng qua là một bộ tiểu thuyết “gương vỡ lại lành”.

Nữ chính Tưởng Đình Đình từng rời bỏ Lục Thời Vực vào lúc anh ta khốn đốn nhất.

Còn tôi, chính là người đã đồng cam cộng khổ với Lục Thời Vực, giúp anh ta trở thành một tài phiệt đỉnh cao, rồi lại bị anh ta vứt bỏ, đau khổ vì tình đến mức tự sát.

Nếu đã như vậy, tôi sẽ không chết nữa.

Tôi đã từng giúp Lục Thời Vực trở thành kẻ giàu có thế nào, thì giờ tôi sẽ khiến anh ta mất đi tất cả như thế, nâng lên được thì đạp xuống cũng không phải chuyện khó!

1

Vừa đi công tác từ xa trở về, tôi đẩy cửa phòng ngủ ra thì bắt gặp Lục Thời Vực và Tưởng Đình Đình đang ôm nhau nằm trên giường cưới của tôi và anh ta.

Cơn giận bùng lên khiến tôi như muốn nổ tung.

Tôi tức giận chất vấn anh ta:

“Lục Thời Vực, anh có còn lương tâm không? Tôi ra ngoài vất vả tìm kiếm ký hợp đồng, còn anh thì dẫn đàn bà về nhà lăng loàn? Anh quá đáng lắm rồi!”

Lục Thời Vực ôm lấy Tưởng Đình Đình, cau mày quát tôi:

“Viên Tư Ninh, em có cần phải làm quá lên thế không? Nhìn em bây giờ chẳng khác gì một mụ đàn bà chanh chua cả!”

Tưởng Đình Đình cũng dịu dàng lên tiếng giải thích:

“Tư Ninh, cậu hiểu lầm rồi. Tớ và Thời Dục chỉ là uống say nên mới nằm cùng nhau. Thật sự là không làm gì cả!”

Miệng thì nói là không làm gì, nhưng cô ta lại cố tình để lộ vai trần đầy dấu vết đỏ, như muốn khiêu khích tôi.

Cảnh đó khiến tôi càng thêm giận dữ:

“Đồ đàn bà không biết xấu hổ! Biết người ta có vợ mà còn cố chen vào! Cô cút khỏi nhà tôi ngay lập tức!”

Tôi lao tới muốn đuổi Tưởng Đình Đình đi, nhưng Lục Thời Vực lại đẩy tôi ra để bảo vệ cô ta.

“Viên Tư Ninh, em đừng làm loạn nữa! Đình Đình giờ không có chỗ nào để đi, anh đã đồng ý cho cô ấy ở lại nhà chúng ta một thời gian.”

“Tôi nghe nhầm rồi đúng không? Lục Thời Vực, anh điên rồi à? Anh để một người đàn bà khác sống trong nhà của chúng ta? Anh coi tôi là gì vậy?”

Lục Thời Vực hoàn toàn không coi tôi ra gì:

“Chuyện này anh đã quyết định rồi, không phải đang hỏi ý em mà là đang thông báo với em.”

Nghe vậy, tôi hoàn toàn sụp đổ. Tôi chụp lấy con dao gọt trái cây:

“Trong nhà này, có tôi thì không có cô ta! Không thì tôi chết cho anh xem!”

Lục Thời Vực cười khẩy:

“Viên Tư Ninh, em có thể bớt trẻ con đi được không? Cứ lấy cái chết ra để dọa anh mãi. Em nỡ chết thật sao?”

Nhìn gương mặt lạnh lùng của người đàn ông mà tôi yêu tha thiết, nghe những lời vô tình anh ta thốt ra, trái tim tôi như đóng băng.

Tôi không còn chút khát vọng sống nào nữa.

Tôi cầm dao nhắm thẳng vào cổ mà đâm xuống.

Khi lưỡi dao rạch vào da, máu bắt đầu chảy, cơn đau ùa đến, thì trước mắt tôi bỗng xuất hiện những dòng chữ kỳ quái.

“Nữ phụ sắp chết rồi! Mau chết đi, cô ta chết rồi thì nam nữ chính mới có đất diễn!”

“Viên Tư Ninh cứ tưởng nam chính yêu mình? Nam chính chỉ đang lợi dụng cô ta thôi. Cô ta chỉ là công cụ để giúp nam chính trở lại đỉnh cao, trải đường cho bảo bối Đình Đình của chúng ta.”

Máu chảy từ cổ xuống, tôi sững sờ nhìn những dòng chữ trôi lơ lửng trước mắt.


               
Mẹo: Bạn có thể sử dụng các phím trái, phải, A và D trên bàn phím để chuyển giữa các chương.                
 
×           Ad Banner