Advertise here
Xuyên Không Thành Nữ Chính Trong Tiểu Thuyết Ngược

Chương 3



5

Là tổng tài, Lục Chiêu quả thật có chút thủ đoạn mạnh tay.

Ít nhất thì ba tôi, cái ông già không có lương tâm mà chỉ giỏi nịnh nọt, cũng phải cắn răng nuốt nhục mà chấp nhận chuyện này.

Ông ta nhanh chóng ly hôn với Trang Minh Nguyệt, còn phải nói dối với ông ngoại rằng hai người đã bí mật ly hôn từ nửa năm trước, rằng Trang Minh Nguyệt và Lục tiên sinh chỉ là yêu đương tự do, không liên quan gì đến ông ta.

Thật là thảm hại.

Còn tôi thì dạo này cũng rất bận, cố gắng gom đủ tiền, thậm chí đến cả bất động sản mẹ tôi để lại cũng phải tạm thế chấp, cuối cùng cũng miễn cưỡng gom đủ gần mười triệu.

Hôm nay có một buổi đấu thầu đất.

Trong đó có một lô đất bị xem là bỏ đi, trong nguyên tác được nam phụ Quý Yến Hành mua lại, sau đó gặp đúng quy hoạch của chính phủ, giá trị thị trường tăng vọt, lợi nhuận gấp mấy lần.

Theo cốt truyện, lô đất này vốn có giá trị khoảng mười triệu nhưng vì có kẻ phá rối nên cuối cùng Quý Yến Hành phải mua với giá gần hai mươi triệu.

Hôm nay tôi đến đây chỉ để đánh cược một phen, nếu tiền không đủ thật, thì chỉ có thể thử hợp tác với Quý Yến Hành.

Nhưng tôi không ngờ rằng, tại buổi đấu giá này lại gặp được Bạch Trăn Trăn.

Người được xem là bạch nguyệt quang mà Lục Chiêu yêu đến chết đi sống lại trong nguyên tác.

Nhưng theo cốt truyện, rõ ràng bây giờ còn chưa đến ngày cô ta về nước!

Sự xuất hiện không đúng lúc này khiến tôi ngầm cảnh giác, trong lòng thầm nhớ lại tính cách của Bạch Trăn Trăn trong truyện: Tính tình kiêu ngạo, trước mặt đàn ông thì như đóa hoa nhài thuần khiết, trước mặt phụ nữ thì như trà xanh giấu dao.

Nhưng không biết là do kỹ năng diễn xuất của cô ta quá tốt hay sao, mà lần đầu tiên tận mắt thấy cô ta, tôi lại cảm thấy miêu tả trong nguyên tác không hoàn toàn chính xác.

cô ta quét mắt nhìn quanh một vòng, cuối cùng dừng ánh mắt lại trên người tôi.

Bốn mắt chạm nhau, cô ta bước tới.

Tôi nhịn không được nhíu mày.

Theo lý mà nói, hiện tại vị hôn thê của Lục Chiêu là Trang Minh Nguyệt, tôi – nữ chính của nguyên tác – đã không còn liên quan gì đến hắn nữa, vậy cô ta tìm tôi làm gì?

Trong lúc tôi còn đang suy nghĩ, Bạch Trăn Trăn đã đứng trước mặt.

Vì cẩn trọng, tôi không lên tiếng trước.

Nhưng chỉ sau hai giây, một tấm thẻ ngân hàng đã được đưa đến trước mặt tôi.

“Đây là gì?”

Ngẩng đầu lên, tôi thấy Bạch Trăn Trăn mỉm cười, hạ giọng nói chỉ đủ để hai chúng tôi nghe thấy:

“Vì lô đất có giá trị tăng gấp nhiều lần trong nửa năm tới này, tôi đành phải về nước sớm.”

“Cô chắc cũng không đủ tiền, đúng không?

Tôi cũng vậy.

Vậy thì hai người phụ nữ thời đại mới chúng ta, có thể hợp tác một chút trong cái cốt truyện tổng tài máu chó này không?”

6

Tôi mất khoảng mười giây để tiêu hóa những gì vừa nghe.

Bạch Trăn Trăn cũng là người xuyên sách!

Nhận thức này làm tôi bỗng dưng cảm thấy có chút thân thiết với cô ta.

Nhưng thân thiết thì thân thiết, đề phòng vẫn là cần thiết.

Sau khi Bạch Trăn Trăn ngồi xuống bên cạnh, tôi hạ giọng nói:

“Được thôi, tiền của tôi cũng không đủ, nhưng việc mua đất liên quan đến nhiều thứ, nếu không thì…”

Còn chưa nói hết câu, cô ta đã cười, cắt ngang lời tôi:

“Thêm một bản hợp đồng chứ gì?”

Nói xong, cô ta đặt một bản hợp đồng đã chuẩn bị sẵn xuống trước mặt tôi.

Tôi đọc kỹ một lượt, hợp lý, hợp pháp.

Không có gì do dự, cả hai cùng ký tên, chuẩn bị giành lấy mảnh đất này trong buổi đấu giá sắp tới.

Vừa thu dọn xong hợp đồng, tôi liền bắt gặp một gương mặt quen thuộc.

Lục Chiêu.

Hắn đến rất vội, thở gấp khi dừng lại trước mặt chúng tôi, ánh mắt dán chặt vào Bạch Trăn Trăn.

“Trăn Trăn…”

Giọng hắn dịu đi hiếm thấy: “Em về nước sao không nói với anh?”

Bạch Trăn Trăn thản nhiên hỏi lại: “Nói cho anh làm gì?

Để xem anh và vị hôn thê của anh tình cảm mặn nồng à?”

Sắc mặt Lục Chiêu thoáng chốc trầm xuống.

“Trăn Trăn, nghe anh giải thích…”

“Tôi không muốn nghe.” Bạch Trăn Trăn đảo mắt, thái độ cực kỳ không nể nang:

“Suốt ngày bảo tôi là bạch nguyệt quang anh mãi không có được, vậy mà tôi mới ra nước ngoài một thời gian, anh đã quay sang mẹ kế của người ta rồi?

Đúng là hạ tiện.”

Lời vừa dứt, tôi cũng ngớ người mất hai giây.

Cô gái này đúng là mạnh dạn thật.

Xung quanh yên lặng như tờ.

Những người biết thân phận của Lục Chiêu đều đồng loạt quay đi, giả vờ như không nghe thấy màn chửi xéo vừa rồi.

Sắc mặt Lục Chiêu lúc trắng lúc xanh.

Đường đường là một tổng tài cao cao tại thượng, làm sao chịu nổi sự nhục nhã này?

Nhưng tiếc rằng người mắng hắn lại là Bạch Trăn Trăn, hắn chỉ có thể nhịn.

Nhưng đúng lúc này, lại có người đến gây chuyện.

Trang Minh Nguyệt xuất hiện.

Không chỉ xuất hiện, cô ta còn ăn diện lộng lẫy, váy đỏ dài quyến rũ, trang điểm lộng lẫy, hận không thể để tất cả mọi người biết mình đến đây để tranh giành tình cảm.


               
Mẹo: Bạn có thể sử dụng các phím trái, phải, A và D trên bàn phím để chuyển giữa các chương.                
 
×           Ad Banner