Advertise here
Khi Anh Trai Tôi Nghĩ Tôi Là Con Gái Nuôi

Chương 1



Anh trai tôi cứ tưởng tôi là con nuôi.

Trong bữa tiệc sinh nhật của tôi, anh ta dung túng cho chị dâu đang mang thai lớn tiếng nói năng quá quắt:

“Thứ nhất, chuyển nhượng căn hộ cao cấp ở trung tâm thành phố cho tôi, con nuôi thì không có tư cách sở hữu nhà.”

“Thứ hai, giảm tiền sinh hoạt của nó xuống còn một nghìn tệ một tháng, con nuôi chỉ cần không chết đói là được.”

“Thứ ba, chuẩn bị 188 vạn tệ tiền sính lễ và 5 cân vàng, chẳng lẽ tài sản gia đình và quyền thừa kế công ty lại để cho con nuôi?”

Bố mẹ tôi quay sang hỏi anh trai: “Con cũng nghĩ như vậy à?”

Anh ta bình thản đáp:

“Người thân có xa gần, huyết thống vẫn rất quan trọng. Với lại, những yêu cầu này cũng không quá đáng mà?”

“Nuôi nó lớn đến từng này, nó nên biết đủ rồi.”

Nhưng anh ta không hề biết rằng.

Tôi mới là con ruột, còn anh ta mới là đứa trẻ được nhận nuôi!

1.

“Sinh nhật con gái thôi mà cũng làm lớn như vậy sao? Giang Minh, anh không quản à? Số tiền này chẳng phải là để dành cho con trai anh sau này à?”

Người phụ nữ đi giày cao gót, giọng điệu không ngừng chì chiết.

“Trong bụng tôi là tiểu thái tử của nhà họ Giang đấy! Nếu điều kiện không thỏa đáng, tôi sẽ không lấy anh đâu!”

Vài câu ngắn ngủi đã tiết lộ không ít thông tin.

Người mà cô ta gọi là Giang Minh chính là anh trai tôi, lúc này đang rụt cổ như con chim cút, cố gắng dỗ dành cô ta.

Mọi người đến dự tiệc sinh nhật tôi đều mang vẻ mặt khác nhau.

Tôi chạm mắt với người phụ nữ kia, nhận ra cô ta chính là Từ Sa Sa bạn cùng phòng đại học, một tháng trước còn mặt dày đòi số liên lạc của anh trai tôi.

Cô ta nhìn tôi đầy khiêu khích:

“Giang Nhạc, tôi nói thế, cô có ý kiến gì không?”

Tôi còn chưa kịp lên tiếng, thì bố tôi đã sa sầm mặt, nhìn chằm chằm anh trai tôi.

“Giang Minh, hôm nay con dẫn người phụ nữ này đến là định phá hỏng sinh nhật 19 tuổi của em gái con sao?”

Từ Sa Sa nghe vậy, ban đầu nhíu mày, nhưng ngay sau đó lại nhanh chóng làm ra vẻ ngoan ngoãn, chạy đến trước mặt bố mẹ tôi, vờ vĩnh nũng nịu:

“Chú à, chú hiểu lầm rồi! Cháu mang cốt nhục của nhà họ Giang đến để trở thành một phần của gia đình này mà!”

Tôi kìm nén cơn giận, bước đến trước mặt cô ta:

“Từ Sa Sa, rốt cuộc cô muốn gì?”

Cô ta liếc tôi một cái, rồi thản nhiên lướt qua tôi, ngồi xuống đối diện bố tôi, bày ra dáng vẻ nữ chủ nhân.

“Chú, vậy chúng ta vào thẳng vấn đề đi.”

“Cháu đang mang cháu đích tôn của nhà họ Giang, nếu muốn cưới cháu, gia đình chú phải đồng ý ba điều kiện của cháu.”

“Thứ nhất, chuyển nhượng căn hộ cao cấp ở trung tâm thành phố cho cháu, đồng thời đưa thêm 50 vạn tệ làm phí an cư.”

Nghe xong điều kiện đầu tiên, cơn giận của tôi càng bốc cao, trừng mắt nhìn cô ta.

Căn hộ đó là nhà tôi mới mua gần đây, còn cô ta biết được là vì trước đây, tôi từng gọi video với anh trai trong ký túc xá và bị cô ta thấy được.

Thì ra từ lúc đó cô ta đã có ý đồ này, chẳng trách sau đó bám riết lấy anh trai tôi. Tôi còn tưởng cô ta thật lòng thích anh trai tôi, ai ngờ…

Từ Sa Sa nhìn tôi đầy khiêu khích, rồi tiếp tục đưa ra điều kiện thứ hai:

“Thứ hai, giảm tiền sinh hoạt của Giang Nhạc xuống còn 1000 tệ/tháng. Sau này, nó phải chăm sóc chị dâu mình trong trường, bất cứ khi nào tôi gọi, nó cũng phải có mặt để hầu hạ tôi.”

Nghe vậy, ai có thể nhịn được chứ?

“Cô mơ đẹp quá đấy, Từ Sa Sa! Yêu cầu của cô thế nào cũng được, nhưng lôi tôi vào làm gì?”

Cô ta hừ lạnh:

“Tôi chẳng ưa nổi cái vẻ ta đây của cô trong ký túc xá.”

“Vừa vào đã tặng mỗi người một bộ Apple, còn đặt ra quy tắc ‘Không được để điều hòa dưới 26 độ’? Cô tưởng mình là tiểu thư đài các chắc?”


               
Mẹo: Bạn có thể sử dụng các phím trái, phải, A và D trên bàn phím để chuyển giữa các chương.                
 
×           Ad Banner