Advertise here
Ta Và Đối Thủ Một Mất Một Còn Rơi Vào Bể Tình

Chương 1



1
Tôi túm lấy cà vạt của Lục Tầm, kéo hắn lên giường.
“Cái gì mà phật tử cấm dục chứ? Cuối cùng cũng chỉ là khoác vest, đeo cà vạt, giả vờ đoan chính thôi!”
Lục Tầm: “……”
Hắn chớp mắt, giọng trầm thấp: “Bàn chuyện hợp tác, yêu cầu công việc thôi.”
“Câm miệng!”
“Cướp mất việc làm ăn của tôi, còn dám mở miệng nói yêu cầu công việc?”
Càng nghĩ càng tức, men say bốc lên, tôi thẳng tay đè hắn xuống, khóa chặt hắn dưới thân.
Hắn khẽ rên một tiếng, bàn tay to đặt lên eo tôi, nâng tôi lên một chút. Lục Tầm nghiến răng: “Sức cũng
khỏe đấy.”
“Câm miệng.” Tôi véo mặt hắn, không cho hắn nói tiếp, sau đó cúi xuống hôn.
Ban đầu chỉ định cắn hắn một cái, nhưng môi hắn mềm đến bất ngờ.
Cứ hôn hôn, cắn cắn, hơi nóng trong không khí dần dâng lên.
Lục Tầm không đáp lại tôi, nhưng yết hầu lại khẽ động.
“Chu đại, xuống đi.”
“Không.”
Tôi ngồi trên eo hắn, đong đưa người một chút rồi uy hiếp: “Trả lại vụ làm ăn này cho tôi, nếu không…”
“Nếu không thì sao?”
Tôi nheo mắt: “Tôi ngủ với anh luôn đấy!”
Ánh mắt hắn tối đi, im lặng hồi lâu, sau đó nhàn nhạt lên tiếng.
“Hết rồi?”
2
Lục Tầm mạnh miệng.
Dưới tác dụng của men say, tôi thực sự “giày vò” hắn.
Nhưng hắn đúng là cứng đầu hơn tôi cả trăm lần.
“Ngoan.”
Giọng hắn trầm thấp, hôn từ trán tôi xuống vành tai. “Tôi sẽ nhẹ tay.”
Môi hắn lướt đến bờ môi tôi, rồi từ từ trượt xuống.
Hơi nóng hòa cùng cảm giác say khiến tôi gần như mất hết không khí để thở.
Tôi bám chặt vào vai hắn.
Một đêm chìm nổi…

Khi ánh sáng ban mai len lỏi qua rèm cửa, tôi tỉnh lại trong lòng hắn.
Bàn tay hắn vẫn đặt trên eo tôi, làn da thô ráp khiến tôi nhận ra—
Đây không phải là mơ.
Xong đời.
Tôi và Lục Tầm là đối thủ một mất một còn suốt mười mấy năm nay.
Ba hắn và ba tôi là đối thủ cạnh tranh trong giới kinh doanh, tranh đấu đến mức đầu rơi máu chảy.
Đến đời chúng tôi, mọi thứ cũng không thay đổi.
Hắn chạy nhanh hơn tôi mười giây, tôi thì luôn dẫn trước hắn mười bậc trong bảng điểm.
Hắn tán tỉnh ai, tôi liền phá cho bằng sạch.
Hắn chặn đường tình duyên của tôi, tôi cũng không để hắn yên. 
Thế là hai chúng tôi cứ độc thân đến tận bây giờ.
Tôi trở thành “đại tiểu thư” trong miệng người khác, còn hắn thì danh xứng với thực “phật tử cấm dục”.
Tưởng rằng cả đời này sẽ đối đầu với hắn, kết quả…
Tôi thực sự đã ngủ với hắn sao?
Không cam lòng, tôi vén chăn lên nhìn một chút.
Vẫn chưa tin, lại nhìn thêm lần nữa.
Lại, lại, lại nhìn một lần nữa.
Sau đó mặt đỏ bừng, kéo chăn trùm kín đầu.
3
Lục Tầm ngủ rất sâu.
Một tay hắn siết chặt eo tôi, tay còn lại đặt hờ trên trán, quanh cổ tay vẫn là chuỗi Phật châu đã đeo nhiều
năm.
Nhìn thấy chuỗi Phật châu, lòng tôi vốn đang rối bời bỗng chùng xuống.
Lục Tầm có người hắn thích.
Chuỗi Phật châu này chưa từng rời khỏi tay hắn, nghe nói là quà của cô gái kia. Hắn trân trọng vô cùng.
Nhưng không ai biết “bạch nguyệt quang” trong lòng hắn là ai.
Có lẽ sợ tôi phá, hắn chưa từng tiết lộ danh tính người đó. Chỉ thỉnh thoảng khi say rượu, hắn mới nhắc đến
đôi lần.
Một cô gái mặc váy trắng, tóc đen, dịu dàng, thanh thuần.
Quả thật, tôi hoàn toàn trái ngược với hình mẫu ấy.
Huống hồ, nếu để hai bên gia đình biết chuyện này, e rằng trời long đất lở mất.
Tôi thở dài, định lặng lẽ chuồn.
Nhưng đến khi mặc quần áo, tôi mới nhận ra tối qua đã điên cuồng đến mức nào.
Quần tôi vẫn còn bị đè dưới chân hắn

Nội y thì vắt ngay trên đầu hắn.
Những hình ảnh xấu hổ đêm qua lập tức hiện lên trong đầu.
Không dám nán lại thêm giây nào, tôi nhanh chóng chạy khỏi phòng.
Về đến nhà, tôi vội vàng tắm rửa, thay một chiếc áo cổ cao để che đi những dấu vết đáng xấu hổ.
Sau đó, tôi tìm ba.
“Con muốn ra nước ngoài.”
Ba tôi không thèm ngẩng đầu: “Được, đi đi. Tốt nhất học xong về còn xử lý thằng nhóc nhà họ Lục kia luôn.”
Tôi: “……”
Thực ra, tối qua người bị hắn xử lý là tôi mới đúng…
Ngón tay tôi vô thức chạm lên cổ, nơi đó vẫn còn vài dấu hôn…
Ba đột nhiên hỏi: “Bao giờ đi?”
Tôi cắn môi: “Hôm nay.”


               
Mẹo: Bạn có thể sử dụng các phím trái, phải, A và D trên bàn phím để chuyển giữa các chương.                
 
×           Ad Banner