Advertise here
Tình Nhân Ôm Tiền Đá Tôi

Chương 6



14. “Cậu Quý, cậu hình như lại táo bón ạ?”

Quý Minh Trạch đen mặt: “???”

Anh nhíu mày quay phắc lại, chạm phải cái nhìn lạnh thấu của anh, người kia biết mình lỡ lời liền bối rối mím chặt môi!

Chỉ một động tác nhỏ vậy cũng nhìn ra?

Còn chẳng phải vì muốn bắt con cáo nhỏ lại mới khiến anh chưa kịp giải quyết hay sao.

Dù vậy Quý Minh Trạch cũng không để bản thân thất thố trước mặt người làm.

Lúc này Quý Minh Trạch lên tiếng trách:

“Tại sao Miễu Thanh đi không ai cản lại? Cũng không báo cho tôi?”

Hết thảy mọi người rụt rè, một người trong đấy nuốt khan giọng nhi nhí:

“Dạ xin lỗi cậu Quý, vì cô Thanh ra đi quá dứt khoát nên chúng tôi… với lại cô Thanh nói cậu đã biết rồi, còn dặn dò chúng tôi sau này chăm sóc bà Quý chu đáo.”

“Bà Quý?”

“Vâng, cô Thanh nói như vậy nên chúng tôi cứ nghĩ cậu và cô Thanh đã…”

Không cần nghe hết, Quý Minh Trạch cũng hiểu ý tứ của người làm là gì.

Nghĩ hai người chia tay.

Quý Minh Trạch bực bội đỡ trán! Một phần chuyện này cũng vì mẹ anh.

Nếu không phải bà gây sức ép, lấy sức khỏe của bà nội ra nói thì anh cũng chẳng muốn tới những buổi gặp mặt vô vị kia!

Trong các cô, Quý phu nhân hết lời khen và giới thiệu thú thật Quý Minh Trạch không để vào trong mắt.

Thậm chí còn không bằng con cáo nhỏ nhà anh!

15.

Quý Minh Trạch thở hắt, phớt tay cho người làm xuống hết.

Mọi người cúi đầu song vội kéo nhau đi hết!

Không gian chẳng mấy chốc tĩnh lặng, Quý Minh Trạch chợt nhíu mày, tay đặt lên bụng cảm giác chột bụng khó chịu.

Định chờ trong khoảng thời gian thám tử điều tra gọi lại, anh sẽ xử lý nó, nhưng khoảnh khắc anh vừa định xoay người bước vào nhà vệ sinh điện thoại trên tay reo chuông.

Quý Minh Trạch cúi đầu nhìn, thấy người gọi tới là thám tử anh không chút do dự nhận ngay…

Giọng thốt ra mang theo sự gấp gáp sốt sắng:

“Đã có thông tin?”

Đầu dây, người kia làm việc nhanh gọn lẹ, tức thì báo cáo cặn kẽ:

“Dạ cô Miễu Thanh hiện đang ở căn hộ Khu phố D cùng bạn là Liễu Như Yên thưa anh. Theo điều tra hiện tại cô Thanh và bạn thân lui đến quán bar. Hai người gọi 1 phòng VIP cùng 10 anh đào nam cơ ngực cơ bụng rắn chắc phục vụ đêm nay.”

Quý Minh Trạch nghe đến đoạn cuối sắc mặt không thể đen hơn. Anh gần như nghiến răng hỏi:

“Cậu nói cái gì?”

Thám tử am hiểu bắt đúng trọng tâm mà nhắc lại đầy rành mạch rõ ràng:

“Dạ cô Thanh hiện đang ngồi phòng VIP cùng mười đào năm phục vụ đêm nay.”

“Chết tiệt! MIỄU THANH EM CHẾT CHẮC VỚI ÔNG.”

Máu ghen trong người Quý Minh Trạch sôi sục, trên đầu cặp sừng dài ba thước. Anh tức giận gằn giọng:

“Gửi địa chỉ sang cho tôi.”

Nói rồi Quý Minh Trạch cũng chẳng cần nghe người kia đáp cứ thế cúp máy quay người sải từng bước dài xuống lầu.

Cái bực dọc, ghen tuông cơ hồ lấn át khiến anh cũng quên luôn việc hệ trọng.

Quý Minh Trạch đi trong gấp gáp, dưới tầng người làm nhìn thấy anh rời khỏi với sát khí trùng trùng thì rùng người khiếp đảm.

Mọi người giương mắt nhìn, duy nhiên không ai dám lên tiếng chọc vào.

Phải đến khi xe của Quý Minh Trạch rời khỏi họ mới thở phào.

Một người thắc mắc:

“Không phải cậu Quý và cô Thanh chia tay rồi sao? Vì sao thái độ của cậu Quý lạ vậy?”

Người khác chậc lưỡi:

“Xem ra vị trí bà Quý cậu Quý ấn định là cô Thanh rồi!”

“Mấy người chờ xem, không chừng tối nay người sẽ bị bắt về.”

“Nhưng mà nghe nói phu nhân bên nhà chính rất quyền lực.”

Nghe xong mọi người nhất thời chỉ biết thở dài!

Đúng thật cửa nhà hào môn không dễ qua.

Khó trách cô Thanh mới vội vàng dọn đồ đi mất.

16.

Khi đến nơi Miễu Thanh mới biết bạn thân dẫn mình đi đâu?

Chết thật, muốn để cô trải nghiệm cảm giác làm phú bà được các mỹ nam vây quanh sao.

Buổi sáng vừa nghĩ đến, thế mà tối đã nắm trong bàn tay.

Thú thật đến tận bây giờ cô mới được trải nghiệm loại cảm giác này.

4 năm ở bên Quý Minh Trạch, Miễu Thanh dường như trong mắt chỉ được phép chứa mình Quý Minh Trạch.

Bởi người đàn ông đó rất hay ghen.

Anh không thích người phụ nữ của mình còn tăm tia đến đàn ông khác.

Thế nên trong những năm đó Miễu Thanh rất ngoan.

Mà thực ra thì Quý Minh Trạch cũng là người đàn ông đầu tiên của cô.

Ngồi trong phòng VIP, lúc đầu Miễu Thanh còn bỡ ngỡ nhưng rất nhanh đã hòa nhập.

Nhìn mười anh đẹp trai, cơ ngực cơ bụng rắn chắc ngon hết nước chấm.

Họ tích cực pha trò, phục vụ tận tình làm cô và Liễu Như Yên cười không khép được miệng.

Bên tai không ngừng vang “Tỷ tỷ, baby, người đẹp” từ khuôn miệng ngọt ngào của các anh làm Miễu Thanh quên sạch nỗi buồn…

Phải nói lúc này buồn cũng không nổi ấy chứ?

Liễu Như Yên cố gắng tỏ ra sành sỏi lên tiếng:

“Hôm nay phải chăm sóc bạn của chị chu đáo biết không?”

“Chị cứ yên tâm!”

Miễu Thanh cũng học một chút bổ sung:

“Làm tốt, chị không bạc đãi!”

“Được cục cưng!”

Miễu Thanh cười muốn rách miệng, tận hưởng sự chăm sóc quá đỗi nhiệt tình. Một bên đút trái cây, một bên cẩn thận đút rượu.

Phía trên là hai anh đang song ca, tiếng hát cực kỳ êm tai.

Khi Miễu Thanh đang định uống rượu từ một mỹ nam đưa sang thì cửa phòng bao bất ngờ bị một lực mạnh mở tung.

Âm thanh phát ra dọa cả thảy giật thót, hai mỹ nam đang hát cũng dừng lại.

Miễu Thanh quay đầu, bắt gặp gương mặt quen thuộc cô giống như học sinh bị thầy giáo phạt vội vàng đẩy hai mỹ nam bên cạnh ra xa đứng phắt dậy.

“Quý… Minh Trạch?”

Lối cửa Quý Minh Trạch sa sầm, khí thế trên người đằng đằng như muốn g:iết ng:ười. Anh lạnh giá nhìn một lượt miệng giật giật gầm rít:

“Miễu Thanh, gan của em lớn quá nhỉ? Trái phải ôm ấp mỹ nam? Em coi Quý Minh Trạch tôi là thằng đã chết hả?”

Miễu Thanh theo bản năng xua tay:

“Nghe… nghe em ngụy biện, à không nghe em giải thích!”


               
Mẹo: Bạn có thể sử dụng các phím trái, phải, A và D trên bàn phím để chuyển giữa các chương.                
 
×           Ad Banner