Advertise here
Khi Anh Trai Tôi Nghĩ Tôi Là Con Gái Nuôi

Chương 3



3.

Sau bữa tiệc sinh nhật, tôi nghe theo lời ba mẹ, tạm thời giả vờ ở trường thuận theo mọi yêu cầu của Từ Sa Sa.

Cô ta đói, tôi đi mua cơm cho cô ta.

Cô ta khát, tôi đi lấy nước cho cô ta.

Thậm chí đến cả quần áo bẩn, tôi cũng tự tay bỏ vào máy giặt rồi nhấn nút khởi động, tận tâm tận lực làm tròn bổn phận của một “nô tài”.

Bạn cùng phòng của tôi vô cùng thắc mắc, còn Từ Sa Sa thì vênh mặt nói:

“Hừ, cô ta đáng phải làm vậy! Ai bảo trước đây giả vờ làm đại tiểu thư chứ.”

“Tiền cô ta tiêu xài trước đây đều là của tôi, trước đây tôi chỉ muốn dùng thân phận một người bình thường để đối xử với mọi người, nhưng bây giờ tôi lười giả bộ rồi.”

Tôi giấu đi ý cười giễu cợt trong đáy mắt, cũng hùa theo cô ta với giọng điệu kỳ quặc:

“Tiểu chủ nói chí phải.”

Sự nghi hoặc trên mặt bạn cùng phòng càng đậm, rõ ràng là họ không tin.

Từ Sa Sa có vẻ bực bội, cáu kỉnh nói với tôi:

“Cái bệnh viện mà tôi bảo cô đặt lịch kiểm tra, đặt chưa đấy? Một lát nữa chồng tôi đến đón tôi rồi.”

Tôi lén trợn mắt, nói bằng giọng điệu nịnh nọt: “Tiểu chủ, nô tài đã đặt xong rồi.”

“Còn đứng đó làm gì? Mau xách túi cho tôi đi, chẳng lẽ cô muốn tôi tự cầm chắc?”

“Tiểu chủ, nô tài làm ngay đây ạ.”

Xuống đến dưới ký túc xá, Giang Minh đứng tựa vào chiếc BMW cũ của anh ta, đeo kính râm, làm vẻ ngầu lắm. Từ Sa Sa nhìn thấy, vui vẻ chạy đến hôn lên má anh ta một cái, rồi thản nhiên bước vào ghế phụ.

Giang Minh liếc nhìn tôi, thấy tôi xách túi cho Từ Sa Sa, trên mặt anh ta lộ ra vẻ hài lòng.

“Biết điều lắm, tiếp tục duy trì, đối xử tốt với chị dâu của em đấy.”

Trong lòng tôi lẫn lộn đủ thứ cảm xúc, chẳng buồn nói gì, chỉ lẳng lặng lên xe.

4.

Tại bệnh viện, sau khi có kết quả kiểm tra, Từ Sa Sa cầm hai tờ báo cáo của cô ta và Giang Minh, lật qua lật lại đọc.

Sau đó, cô ta kéo Giang Minh ra một góc nói chuyện.

Lúc quay lại, cô ta nhìn tôi với ánh mắt đầy kiêu ngạo:

“Giang Nhạc, tôi nhớ cô là nhóm máu O đúng không?”

“Tôi thì sao?”

“Nhưng mà ba mẹ cô và anh trai cô đều là nhóm máu A đấy.”

“Tôi thì sao?”

Nhìn bộ dạng thản nhiên của tôi, Từ Sa Sa tức giận đến mức giậm chân:

“Thì sao à? Thì chứng tỏ cô không phải con ruột của ba mẹ cô chứ sao!”

“Trước đây có người nói với anh cô rằng trong nhà có một đứa là con nuôi, anh cô còn không tin, giờ thì có bằng chứng xác thực rồi nhé!”

“Trước đây ba mẹ cô tốt bụng, nuôi một đứa con nuôi như cô suốt mười chín năm, giờ tôi sắp về làm dâu rồi, tôi không có nghĩa vụ phải nuông chiều cô nữa.”

“Chờ đến khi cô đi làm, mỗi tháng phải chuyển 80% lương cho tôi, liên tục mười chín năm. Nếu không, sau khi tôi vào nhà họ Giang, việc đầu tiên tôi làm là kiện cô ra tòa.”

Tôi đè nén sự châm biếm trong lòng, giả vờ do dự rồi vỗ vai Giang Minh:

“Anh, anh cũng nghĩ vậy sao?”

Anh ta né tránh ánh mắt tôi, lúng túng lẩm bẩm: “Nghe lời vợ thì phát đạt.”

Tôi thất vọng tột cùng: “Được thôi, nếu ba mẹ cũng nói vậy, thì em không có ý kiến.”

“Giờ đã không còn quan hệ máu mủ gì nữa, vậy chị dâu này, ai thích hầu hạ thì tự đi mà hầu hạ.”

Nói xong, tôi quay người bỏ đi, không thèm ngoảnh lại.

Sau lưng tôi vang lên tiếng hét đầy tức tối của Từ Sa Sa.

“Thái độ gì đây? Chỉ là một con nuôi mà thôi! Cô cứ chờ đó mà hối hận!”


               
Mẹo: Bạn có thể sử dụng các phím trái, phải, A và D trên bàn phím để chuyển giữa các chương.                
 
×           Ad Banner